- Kinh văn:
- Vấn viết: Bệnh hữu cấp đáng cứu lý cứu biểu giả hà vị dã?
- Sư viết: Bệnh, tật hạ chi, tục tắc hạ lợi thanh dục bất chi. thân thể đông thống giả, cấp đáng cứu lý hậu thân thể đông thống, thanh tiện tự điều giả, cấp đáng cứu biểu dã.
- Dịch nghĩa:
- Hỏi rằng : Bệnh có lúc gấp nên cứu Lý, cứu Biểu là sao ?
- Thầy đáp : Thầy thuốc cho Hạ, tiếp theo ỉa chảy phân sống không dứt, thân thể đau nhức gấp nên cứu Lý. Sau đó thân còn đau nhức, đại tiện tự điều hòa gấp nên cứu Biểu
- Trương Tích Câu chủ giải:
- Hạ lợi mà chính khí nội trở là biểu hiện của chứng lý hư, hạ lợi không chỉ tuy thân thể đau nhức biểu chính vẫn còn nhưng phải cứu lý ngay. Sau khi cứu lý, thân thể còn đau nhưng đi ngoài điều hòa là bệnh còn ở biểu phải cứu biểu ngay… cứu lý dùng tứ nghịch thang, cứu biểu dùng quế chi thang giải cơ”
- Vưu tại Kinh chú:
- Trị chứng thực thì lấy trục tà làm gấp; trị chứng hư lấy dưỡng chính khí làm gấp, vì chính khi hư thì không có gì chế ngự tà mà thành bệnh. Do đó tuy thân thể đau nhức nhưng phải lo cứu lý gấp. Tà của biểu không đi thế của tà phải nhập lý mà bệnh thêm, do đó ải tiêu tự điều hòa phải lo cứu biểu.
- Nhận xét:
- Kinh văn nêu ra bệnh có nặng nhẹ, biểu lý hoãn cấp trên lâm sàng tùy theo tình trạng biến hóa của bệnh mà trị liệu theo nguyên tắc “cấp trị tiêu, hoãn trị bản”
Người đăng: BS.Trần Văn Toàn
🔎 Tra cứu thông tin tiện ích hơn trên App Tuệ Y
🌐 Link tải CH Play: Tuệ Y