- Kinh viết:
- Sư viết: ho mà vi số, kỳ bệnh tại trung tiêu, thực đã, đáng hạ chỉ tức dũ, hư giả bất trị; tại thượng tiêu giả kỳ hấp xúc; tại hạ tiêu giả kỳ hấp viễn, thử giai nán trị, hô hấp động diệu chấn chấn giả bất trị.
- Dịch nghĩa:
- Thở hít vào hơi nhanh là bệnh tại Trung tiêu thực, nên cho Hạ thì khỏi, người hư thì không trị được. Bệnh tại Thượng tiêu thì hơi hít vào gấp rút. Bệnh tại Hạ tiêu thì hơi hít vào dài, xa, đều là khó trị. Thở ra hít vào lay động run run là không trị được.
- Nguy Lệ Đan chú:
- Hô hấp rung rung lay động là dương đã thoát mà khí đã tán không chữa được.
- Vưu tại Kinh chú:
- Thở muốn nói cả hít vào thở ra, hít vào muốn nói khi nhập vào. Trung tiêu thực thì khí không đi xuống được nên hít vào hơi mau. Cho xổ thì chứng thực trừ khử, khí thông mà hết bệnh. Nếu không do thực mà do hư thì đó là khí vô căn thất thủ, giây lát sẽ tự nó tan mất nên nói là không chữa được. Chứng thực ở thượng tiêu, khí không vào được mà liền trở ra thì sự hít vào gấp và ngắn. Chứng thực ở hạ tiêu, khí muốn qui về nhưng không đến nơi ngay nên hít vào xa và dài, Hai bệnh trên dưới đều liên quan đến tạng khí, không phải trung tiêu thực có thể trừ bằng cách xổ cho nên nói là khó chữa. Thở ra hít vào, rung rung lay động là khi khí thịnh mà hình suy không yên định nên cũng bất trị.
- Nhận xét:
- Kinh văn này nói về chẩn đoán và điều trị bệnh hô hấp ở thượng tiêu, trung tiêu và hạ tiêu. Đồng thời nói rõ các trường hợp khó chữa và không chữa được.
Người đăng: BS.Trần Văn Toàn
🔎 Tra cứu thông tin tiện ích hơn trên App Tuệ Y
🌐 Link tải CH Play: Tuệ Y